tieuvinhngoc

‘Thần dược’ giúp cai nghiện ma túy?

30/06/2020 Admin 0 Bình luận

Bà H hào hứng kể với chúng tôi về người cháu của bà, tên là Nguyễn Văn T, chỉ uống một liều thuốc một lần duy nhất mà cai được ma túy. Hơn một năm rồi, T không tái nghiện…

Anh Tiêu Vinh Ngọc (ngoài cùng bên trái) và bố con ông Nguyễn Duy Biết, Nguyễn Duy Hiển (người đã cai được ma túy thành công)

Vượt qua chặng đường đầy bụi gần 30 km bằng xe máy, tôi và nhà báo Vũ Thảo Ngọc có mặt tại nhà bà TTH ở phường Cẩm Đông (thị xã Cẩm Phả, Quảng Ninh).
Bà H hào hứng kể với chúng tôi về người cháu của bà, tên là Nguyễn Văn T, chỉ uống một liều thuốc một lần duy nhất mà cai được ma túy. Hơn một năm rồi, T không tái nghiện. Hiện giờ, T đang làm việc tại xí nghiệp N, ngay trong thị xã.
Năm nay, T đã 40 tuổi. Cách đây gần 6 năm, vợ T đi Đức làm kinh tế. T ở lại Cẩm Phả với cô con gái mới hơn 2 tuổi. Vài năm sau vợ T báo tin cho biết, cô không trở về nước nữa. Đau buồn cảnh chồng mất vợ, con xa lìa mẹ, T sa vào nghiện hút ma túy.
Dạo con gái T hơn 5 tuổi , nhiều đêm, cháu cứ ôm chầm lấy T mà nức nở: “Bố không cai ma túy, đêm nào cũng bỏ con ở nhà một mình, con sợ lắm…”. Thương con, T đã nhiều lần đi cai nghiện, nhưng rồi cứ luẩn quẩn trong vòng cai rồi lại nghiện, tái nghiện lại cai… mấy năm trời mà không sao đoạn tuyệt được ma túy.

Chỉ một liều là cắt cơn nghiện

Đầu năm 2006, bà H gặp anh Tiêu Vinh Ngọc, sinh năm 1966, gốc gác ở số nhà 16, đường Trần Khánh Dư, ngay thị xã Cẩm Phả (Điện thoại: 0902.103.608). Nghe anh Ngọc giới thiệu, anh có thứ thuốc cai nghiện, chỉ cần uống một liều, chia làm 3 lần, 2 ngày sau, người nghiện hết vật vã. Nếu người nghiện tin và có quyết tâm thì cai được. Bà H không tin. Anh Ngọc hứa: Nếu T đồng ý cai thì khi nào cai được hoàn toàn, Ngọc mới lấy tiền thuốc.
Bà H đưa T đến nhà số 16, đường Trần Khánh Dư, thị xã Cẩm Phả – nơi Ngọc đang tạm trú. Ngay đêm đó, Ngọc cho T uống một cốc nước có pha thuốc cai nghiện. Cả đêm, T ngủ ngon.
Ngày hôm sau, tuy vẫn thèm ma túy, nhưng T đã mất hẳn cảm giác dòi rúc từ trong xương rúc ra, như những lần vã thuốc trong cai nghiện trước kia. Cũng ngày hôm ấy, mỗi khi T thấy ruột gan bồn chồn, Ngọc dùng xe máy, chở T ra bờ biển, dạo mát cho khuây khỏa rồi lai về nhà, gọi mấy thanh niên đến, xem ti vi, kể chuyện tiếu lâm…
Sang ngày thứ hai, T không thèm ma túy dữ dằn như các lần cai trước, nhưng có lúc vẫn thấy nhớ ma túy. Ngọc lại dẫn T đến những nơi có các sinh hoạt vui chơi, giải trí.
Đêm, T vẫn thấy bồn chồn, khó ngủ, Ngọc phải cho uống thêm thuốc hỗ trợ, T mới ngủ được. Sang ngày thứ ba, Ngọc hỏi T: “Bây giờ, em còn thèm, còn nhớ ma túy không?” T gật đầu: “Còn, nhưng em chịu đựng được”…
Sau 7 ngày cai nghiện, T bảo Ngọc: “Bây giờ, em hết cảm giác thèm ma túy rồi, nhưng sao thỉnh thoảng vẫn trống vắng thế nào ấy”. Ngọc bảo: “Thế là tốt rồi đấy. Nếu em quyết tâm, chỉ hai tháng là anh em ta toàn thắng”. Đúng 2 tháng sau, T cai được nghiện.
Ba tháng sau nữa bà H xin cho T vào làm việc tại xí nghiệp N. Từ ấy đến nay, T chẳng những không tái nghiện mà luôn được bình là lao động loại A…
Kể xong chuyện T cai nghiện, bà H gọi điện thoại cho Ngọc. Năm phút sau Ngọc có mặt tại nhà bà H. Tôi hỏi Ngọc: “Cháu đã cai nghiện cho bao nhiêu người ở thị xã này?”, Ngọc trả lời ngay: Gần một trăm rồi ạ?”. “Nhưng số người có triển vọng cai được là bao nhiêu?”.
Ngọc suy nghĩ một lát rồi thận trọng: “Khoảng gần bốn chục người cai, đã cắt được cơn. Nhiều người cai, đã hai đến sáu tháng rồi, không tái nghiện nữa”. – “Cháu có thể dẫn chúng tôi đi thăm một số người đã cai và có triển vọng cai được ma túy không?”. Ngọc hào hứng: “Vâng! Một số người ở gần đây thôi”.
Chúng tôi theo Ngọc đến nhà anh Trịnh Quốc H ở đường Lê Lợi, phường Cẩm Bình Tây. H kể, anh “làm bạn” với ma túy đã hơn 10 năm rồi, và cũng đã đi cai ở nhiều nơi, nhưng không cai được, nên có định kiến: đã nghiện ma túy thì không cai được nữa.
Vậy mà uống thuốc cai nghiện của anh Ngọc, chỉ 4 ngày sau, H không còn lên cơn vật vã nữa. Cai từ tháng thứ ba trở đi, H hết cảm giác bồn chồn, cũng không thèm ma túy nữa. Hiện giờ, H làm nghề rửa xe máy. Công việc nhiều đã giúp H đoạn tuyệt hẳn được với ma túy…
Thăm xong 4 gia đình có con em cai nghiện bước đầu có kết quả ở thị xã Cẩm Phả, chúng tôi lại theo Tiêu Vinh Ngọc, phóng xe máy sang nhà ông Nguyễn Duy Biết ở tổ 10, khu I, phường Cao Xanh, TP Hạ Long.
Ông biết có người con trai là Nguyễn Duy Hiển đã 30 tuổi. Ông nói với chúng tôi: Hiển nghiện ma túy từ năm đang học lớp 11, đã đi cai nghiện ở nhiều nơi, về cả quê ở Nam Định, uống thuốc lú để quên nghiện, nhưng rồi lại đâu hoàn đó.
Nhìn con trong cơn thèm thuốc, hết đập đầu vào tường, dứt xích loảng xoảng, vật vã khắp nhà, lại gào rú, chảy cả máu mồm, máu mũi, thở hồng hộc hơn cả lên cơn dại, cha mẹ nào cầm lòng được? Lại phải chiều con thôi!
Thế là cai rồi lại nghiện… hàng chục năm qua, gia đình tôi không lúc nào yên, luôn nơm nớp lo sợ. Anh Ngọc đến với gia đình tôi như một cứu tinh. Tôi giao luôn cháu Hiển cho anh Ngọc đưa về Cẩm Phả để cai nghiện. Bây giờ, cháu đã hết thèm, hết nhớ ma túy. Mọi sinh hoạt của cháu trở lại bình thường như ngày cháu chưa nghiện. Cả họ nhà tôi đều mừng.
Ông Biết chỉ vào con trai: “Bây giờ nhìn, không ai nghĩ, cháu đã từng có thâm niên nghiện ma túy mười mấy năm qua. Sức khỏe cháu hồi phục nhanh đến mức cả gia đình tôi ngạc nhiên.
Ngày chưa được anh Ngọc cai cho, cháu ủ rũ, dặt dẹo như hình nhân gặp bão. Bây giờ, nhìn thấy con khỏe mạnh, thần sắc tươi tỉnh như vừa được cải tử hoàn sinh, tôi muốn nhiều gia đình có con em nghiện cũng có lại niềm vui, hạnh phúc như gia đình tôi”…

Trước cai cho em, sau giúp cho người

Khi chia tay chúng tôi trở về Cẩm Phả, Tiêu Vinh Ngọc kể: Ở trong Nam, bố mẹ Ngọc sinh được 9 người con, gồm 7 trai 2 gái. Bốn đứa em trai của Ngọc cũng nghiện ma túy hơn 10 năm rồi. Có ba đứa nhiễm HIV.

Bà mẹ Ngọc đã mất từ lâu. Ông bố Ngọc vì đau buồn trước cảnh gia đình khốn đốn nên cũng ngã bệnh rồi mất. Đau đớn vì lũ em nghiện, Ngọc trăn trở lắm. Có cách nào cứu chúng không?
Rồi Ngọc nẩy ra ý nghĩ: Đi thu thập và tìm hiểu xem, ở quận Bình Thạnh có bao nhiêu người thực sự cai được nghiện. Ngọc lần đến từng địa chỉ để hỏi cách cai của họ rồi về áp dụng, cai cho các em. Thua keo này bày keo khác… Gần 2 năm mầy mò, áp dụng, điều chỉnh, thử đi thử lại các loại thuốc và cách cai nghiện… Cuối cùng Ngọc đã lần ra “bí quyết”.
Bốn đứa em nghiện của Ngọc, chính là các đối chứng để Ngọc thử nghiệm, tìm ra thuốc cai nghiện, chỉ cần uống một lần là cắt cơn và những ngày cai tiếp theo, cái cảm giác ghê rợn nhất đối với người nghiện khi vã thuốc là dòi rúc từ trong xương, trong tủy ra da thịt, cũng biến mất.
Kết quả là, cả bốn em của Ngọc đều đã cai được nghiện. Mặc dù, một đứa mới mất năm ngoái, do căn bệnh AIDS, nhưng 3 đứa còn lại, giờ đã có gia đình.
Nhà Ngọc có một bãi rửa xe để các em có việc làm. Ngọc cho biết, thuốc cai nghiện của Ngọc có thể cai được cả cho phụ nữ nghiện, đang mang thai. Vì uống thuốc này, người cai nghiện hầu như không rối loạn tiêu hóa, không đau đầu, nôn mửa, không còn triệu chứng dòi bò…
Ngọc có nguyện vọng là, các cơ quan phòng chống ma túy tỉnh Quảng Ninh đứng ra làm trọng tài, giám sát việc Ngọc thực hiện cai nghiện ma túy miễn phí cho một số người nghiện (không hạn chế số lượng người cai), rồi sau đó, có kết luận một cách khoa học.
Nếu thuốc cai nghiện của Ngọc có hiệu quả tốt thì cấp giấy chứng nhận, cho phép Ngọc được công khai hành nghề, hoặc cùng các cơ quan phòng chống ma túy phối hợp, tổ chức cai cho người nghiện ma túy ở các trung tâm cai nghiện hiện nay.

Tạ Kim Hùng

Miền Nam: 0902103608 Miền Bắc: 0946421182
popup

Số lượng:

Tổng tiền: